Người ta biết đến Đà Nẵng là một thành phố biển tuyệt đẹp nhưng lại quên mất rằng nó còn sở hữu con đèo ngoạn mục nhất cả nước. Và ẩn sâu dưới con đèo Hải Vân ấy có ngôi làng biệt lập của người bị bệnh phong - Làng Vân.
Tuần vừa rồi anh em DNGBike chúng tôi đã có 1 chuyến đạp xe đến với Làng Vân hết sức thú vị và thách thức.
5h30 sáng mọi người tập trung đầy đủ tại DNG, chuẩn bị công tác hậu cần, kiểm tra xe lại lần nữa và tranh thủ chụp c
hoẹt vài tấm.
Tất cả đều háo hức mà quên mất là không ai biết rõ đường đi. Mà thôi "đi rồi sẽ biết" "uh thì đi rồi sẽ biết thôi".
Qua tìm hiểu thì tất cả chúng tôi đều thống nhất chọn đường lên đèo Hải Vân rồi đi theo triền núi xuống, đây cũng là 1 sự chọn lựa mạo hiểm, nhưng rất kích thích những con người có máu "phượt" như chúng tôi.
6h30: leo lên chiến mã và phóng thôi nào ^_^
Sau hơn 30 phút đạp xe thì chúng tôi cũng đã đến được chân đèo. Chúng tôi dừng chân, nghĩ ngơi, ăn sáng và bắt đầu đạp xe lên đèo - thách thức đầu tiên cũng là thách thức khó khăn nhất đối với mấy bạn nữ. Đèo Hải Vân với độ dốc đèo lên tới 12km, đây là một con đèo nổi tiếng với những cung đường nguy hiểm mà ngay cả với những tay đạp xe lão luyện cũng phải e dè. Thế nhưng với tinh thần và quyết tâm chinh phục thử thách và cao hơn nữa là "đạp hổng nổi thì dắt bộ" , cả nhóm chúng tôi đã leo 2/3 đèo.
Dừng lại và hỏi một chú đi rừng đường rẻ xuống Làng Vân thì mới biết là đã đi quá đường, đường đi Làng Vân chỉ cách chân đèo tầm 3km thôi, thật sự cảm giác của tôi lúc này là " thốn đến tận rốn".
Đạp lên vất vả thì bây giờ đỗ ngược xuống lại càng vất vã và nguy hiểm hơn, trong nhóm chúng tôi có một anh đi xe Fead Gear, lên đèo thì chả sao, nhưng giờ đỗ đèo thì thật sự là rất "thương", số còn lại đi MTB nên mặt ai cũng "phỡn" ra trông thấy, thích cái cảm giác đỗ xuống, gió vù vù, mát rượi.
Đến được đường xuống Làng Vân, nhóm quyết định gửi xe tại quán nước bên đèo và chỉ mang theo 1 xe xuống - đây là thách thức thứ hai.
Rút kinh nghiệm lần đầu đi quá đường, lần này chúng tôi hỏi cô quán nước rất kỹ và được chỉ dẫn rất nhiệt tình, nhưng có lẽ do quá hào hứng nên chúng tôi tiếp tục đi quá đường, đành băng đường xuống Làng.
Đến tầm trưa cả nhóm đã xuống được Làng, tranh thủ tìm chỗ nghĩ ngơi, ăn trưa lấy lại sức và chiều tiếp tục quẩy.
Chỉ là khát nước thôi mà
Đốt lửa trại
Chuẩn bị múa hát tập thể thôi
Tập thể dục buổi sáng
Ngựa chiến leo núi